9 triệu/tháng - tưởng đủ nhưng luôn thiếu

Tôi là một bà mẹ 33 tuổi, có 1 con sống ở Hà Nội. Thu nhập của tôi dao động 9–9,5 triệu/tháng, trong đó gần 3 triệu là tiền thuê nhà. Số còn lại dùng cho tất cả các khoản còn lại: ăn uống, con cái, đi lại, hiếu hỷ và những thứ lặt vặt mỗi ngày.
Thật lòng mà nói: 9 triệu không phải ít đến mức không sống được.
Nhưng kiểu tiêu “đến đâu hay đến đó” lại khiến 9 triệu như một cái xô thủng. Dù không mua gì sang trọng, dù bữa ăn chỉ quanh quẩn thịt – trứng – rau, tôi vẫn đếm từng ngày đến cuối tháng.
Tôi từng tự nhủ: “Chắc tại thu nhập thấp”, “Chắc phải cố làm thêm.”
Nhưng càng cố, càng mệt. Tôi vẫn thiếu tiền, vẫn căng thẳng, vẫn thấy cuộc sống nặng trĩu.
Khoảnh khắc khiến tôi phải nhìn lại
Một tối cuối tháng, tôi mua ít đồ ăn cho con hết hơn trăm nghìn. Lúc móc ví ra, tôi giật mình khi thấy còn đúng 80.000 đồng. Cảm giác lúc đó giống như cả tháng mình chỉ đang sống bằng hy vọng - hy vọng tiền không hết.
Tôi ngồi xuống, mở ghi chú điện thoại, và lần đầu tiên ghi lại toàn bộ chi tiêu trong tháng.
Khi hoàn thành, tôi mới hiểu vì sao mình luôn cảm thấy bí bách.
Bảng chi tiêu 9 triệu – nhìn vào tôi “tỉnh” luôn
| Khoản chi | Số tiền | Ghi chú |
|---|---|---|
| Nhà + điện nước | 3.000.000 | Nhà thuê + phí dịch vụ |
| Ăn uống – chợ – đồ ship | 3.200.000 | Ship 6–8 lần/tháng |
| Con cái | 1.000.000 | Tã – sữa – đồ dùng nhỏ |
| Đi lại | 600.000 | Xăng – gửi xe |
| Mua vặt – siêu thị | 800.000 | Nước giặt, khăn, đồ nhà |
| Hiếu hỷ – phát sinh | 600.000 | Quà tặng – ốm đau |
Tổng: 9.200.000 – 9.500.000 → Không có khoản tiết kiệm.
Nhìn bảng chi tiêu xong, tôi chỉ muốn thở dài. Không phải vì tôi tiêu xấu, mà vì tôi không có bất kỳ giới hạn nào cho từng nhóm chi. Mua gì cũng được, miễn là cảm thấy cần. Nhưng cái “cần” ấy mỗi ngày một món, gom lại thì ngốn cả vài triệu.
Tôi học cách chia 9 triệu thành 3 chiếc “phong bì vô hình”
Tôi đọc ở đâu đó rằng với người thu nhập không cao, đừng cố tiết kiệm trước – hãy chia tiền trước. Và đó chính là khoảnh khắc thay đổi cuộc sống của tôi.

Tôi lập ra 3 quỹ rõ ràng, chia theo tỷ lệ phù hợp với mức 9 triệu:
(1) Quỹ thiết yếu – 70% (6.300.000)
Dùng cho: ăn uống, nhà cửa, con cái, đi lại.
→ Đây là phần “không thể không chi”.
(2) Quỹ linh hoạt – 20% (1.800.000)
Dùng cho: hiếu hỷ, phát sinh, chi cảm xúc.
→ Hết là dừng, không “vay” của nhóm khác.
(3) Quỹ tương lai – 10% (900.000)
Dùng cho: tiết kiệm gửi ngân hàng, để dành những khoản bất trắc.
→ Ít nhưng đều, và cực kỳ quan trọng.
Chỉ cần chia xong 3 nhóm, tôi đã cảm thấy nhẹ đi một nửa vì tôi biết mình có giới hạn để bám vào.
Sau 2 tháng áp dụng, cuộc sống nhẹ thật sự
Tôi bất ngờ với kết quả:
• Chi ăn uống giảm từ 3.2 triệu → còn 2.4 triệu
Vì tôi giảm ship, chuyển sang nấu 3 món cố định mỗi tuần.
• Mua vặt giảm từ 800 nghìn → 300 nghìn
Vì tôi mua theo danh sách, không mua theo cảm xúc.
• Quỹ phát sinh không còn vượt quá 1.8 triệu
Hết là dừng, không mượn khoản khác.
• Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi để dành được gần 1 triệu/tháng
Nghe nhỏ, nhưng với mức thu nhập của tôi, đó là cả một sự khích lệ tinh thần.
Quan trọng hơn:
Tôi không còn sợ mỗi khi nhìn ví. Tôi không còn thấp thỏm mỗi cuối tháng. Và tôi cảm thấy mình kiểm soát được cuộc sống.
Vì sao chia tiền lại thay đổi được cả cuộc sống?
Tôi rút ra 3 bài học lớn:

(1) Thu nhập thấp không đáng sợ - không kiểm soát mới đáng sợ
Tôi từng nghĩ 9 triệu là quá ít. Giờ tôi biết: vấn đề là mình tiêu “cảm tính”.
(2) Khi biết mình có bao nhiêu để tiêu, tâm trí tự ổn định lại
Không mua vặt vô thức nữa. Không bị chi cảm xúc dẫn đường.
(3) Mỗi người đều cần một “bảng chi tiêu để tỉnh táo”
Nó như tấm gương soi chính mình. Nhìn vào là biết phải thay đổi điều gì.
9 triệu/tháng không làm tôi nghèo đi - cách tôi tiêu tiền mới là thứ quyết định
Giờ đây, dù thu nhập chưa tăng, nhưng tôi không còn bí bách như trước. Nhờ cách chia tiền mới, tôi thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn nhiều:
- Biết khoản nào phải ưu tiên
- Biết khoản nào cần kìm lại
- Biết tháng này có thể để dành bao nhiêu
9 triệu không đủ để sống xa hoa, nhưng đủ để sống tử tế — nếu bạn biết chia đúng.
Và tôi đã học được điều đó từ một bảng chi tiêu nhỏ — thứ khiến cuộc đời tôi nhẹ đi một nửa.
Bài cùng chuyên mục
Không phải collagen, đây mới là loại vitamin được cho là giúp cơ thể “già chậm” - uống từ khi còn trẻ, về già càng hưởng lợi
Vitamin này sẽ hỗ trợ sức khỏe tế bào và telomere một cách tự nhiên.
Ba năm sống trong căn góc và cú vỡ mộng lớn: Tôi đã đánh đổi quá nhiều chỉ vì một quyết định khi mua nhà
Ba năm sống trong căn hộ góc tưởng "đẹp - sáng - thoáng", tôi mới hiểu vì sao nhiều người từng cảnh báo: Căn góc rất dễ khiến bạn tốn thêm tiền điện, tiền sửa chữa và chi phí duy tu không hề nhỏ. Đây là toàn bộ trải nghiệm thực tế và bài học tài chính tôi rút ra.
Bé Bo - con trai Hòa Minzy tự đăng status, hơn 6,3 triệu người áp lực vì… không được viết tắt, không được sai chính tả
Chỉ với một bài viết ngắn do chính bé đăng tải trên trang cá nhân, bé Bo đã tạo nên một hiện tượng hiếm thấy trên mạng xã hội.
Nam thanh niên sang Campuchia làm “việc nhẹ lương cao” bị cưỡng ép cắt bỏ một quả thận: Vết sẹo dài bên mạn sườn gây ám ảnh
Tin “việc nhẹ lương cao”, 65 công dân Việt Nam bị lừa bán sang Campuchia, trong đó bi kịch nhất là T.M.L - nam thanh niên bị cưỡng ép cắt bỏ một quả thận, để lại vết sẹo ám ảnh suốt đời.
Tuổi trung niên, làm công nhân, tháng tiêu 2 triệu, tiết kiệm 11 triệu, từng đồng đều được tính toán và ghi chép cẩn thận
Sống trong căn phòng trọ vài m2, mỗi ngày đều là những câu chuyện về chi tiêu, cuộc sống... của anh công nhân độc thân tuổi 40.
Một góa phụ lớn tuổi kể lại: Chỉ sau khi chồng tôi qua đời, tôi mới nhận ra rằng cách sống tốt nhất có thể được tóm gọn trong 4 từ
Trong cuộc đời này, chúng ta trải qua những cuộc gặp gỡ và chia ly, thịnh vượng và suy tàn, ấm áp và lạnh lẽo. Cuối cùng, chúng ta thường phải tự dựa vào chính mình.