Tôi đã không dám xem hết video bạo hành trẻ em ở Mái ấm Hoa Hồng, bởi vì chứng kiến những cảnh đầu video, mắt tôi đã nhòe lệ, nỗi đau quặn thắt từ đáy lòng, thương xót các con, nhưng thiên thần được sinh ra đã thiệt thòi hơn những trẻ em khác, vậy mà lại tiếp tục hứng chịu nỗi đau về thể xác. Tại sao người ta có thể đánh đập những em bé còn chưa hiểu sự đời như thế?
Ngày tôi sinh con, chồng tôi ôm con chặt quá còn khiến tôi không hài lòng vì sợ đau con. Vậy nên nhìn những hình ảnh bạo hành trẻ khiến tôi thật sự tức giận và mong pháp luật sẽ trừng trị thích đáng những kẻ vô lương tâm đó. Không yêu trẻ em xin đừng làm công việc chăm sóc, nuôi dạy trẻ.
Vụ việc này khiến tôi nhớ lại một chuyện mà gia đình tôi từng phải đối mặt.
Cách đây 8 năm, em gái tôi lỡ làng khi nghe lời hứa hẹn của một gã đàn ông tồi, bụng bầu 6 tháng thì em bị hắn bỏ rơi, phải trốn tới ở nhờ nhà tôi để tránh bố mẹ sốc và làng xóm bàn tán.
Lúc đó chồng tôi rất khinh thường em. Bản thân anh ấy gia trưởng và cũng đã luôn coi mình hơn người rồi, thế nên khi thấy em vợ bị vậy, chồng tôi liền lên mặt, suốt ngày chê bai nhà vợ, rồi rao giảng đạo đức, lên lớp người khác. Nhiều lần tôi đã cãi nhau với chồng để anh thôi xỉa xói em gái tôi.
Em tôi lầm lũi ở trong nhà, suốt ngày ủ dột, tôi phải động viên rất nhiều em mới chịu ăn uống. Khi sinh con ra, em định mang con gửi vào nhà tình thương để làm lại cuộc đời. Chính tôi là người ngăn lại và nói sẽ nhận nuôi cháu để em được sống tự do như ý muốn của bản thân.
Chồng tôi thì phản đối. Anh nói chúng tôi có 2 đứa con là quá đủ rồi. Anh không muốn vất vả kiếm tiền nuôi thêm đứa cháu. Tôi rất choáng trước sự vô tình của chồng. Tôi nghĩ phải bần cùng bất đắc dĩ lắm thì người ta mới phải đưa con đưa cháu vào mái ấm, nhà trẻ mồ côi. Những đứa trẻ lớn lên ở đó thiếu thốn tình cảm gia đình lắm. Thế nên tôi quyết không thể để cháu ruột của mình vào đó được vì cháu còn có tôi, còn ông bà ngoại.

Ảnh minh họa
Tôi đã nói với chồng rằng sẽ ly hôn, tôi nhận nuôi cả 2 đứa con và đứa cháu nếu chồng không chịu nhận nuôi cháu. Tôi sẽ không bỏ rơi bất kỳ đứa trẻ nào.
Sau nhiều ngày tranh đấu, chồng tôi cuối cùng cũng phải chịu thua. Chúng tôi làm khai sinh cho cháu theo họ của tôi. Còn em gái tôi thì đã đi du học, tiếp tục con đường dang dở mà ban đầu em vạch ra.
Bây giờ, con út của chúng tôi đã 8 tuổi, ngoan ngoãn giúp đỡ mẹ những khi tan học, con sống vui vẻ và yêu thương anh chị. Chồng tôi trước kia thì cũng có đối xử thiên vị khác biệt một chút, nhưng sống cùng nhau lâu dài, anh không còn so đo nhiều, bây giờ yêu thương cháu không khác gì con đẻ. Em gái tôi thì định cư bên nước ngoài, em vốn nhiều lần muốn về nước nhận con nhưng tôi không đồng ý.
Nhìn con út của mình, tôi thấy bản thân thật đúng đắn và may mắn khi giữ con lại ở bên mình. Tôi hi vọng tất cả những đứa trẻ dù không được sống cùng bố mẹ đẻ, cũng vẫn sẽ nhận được tình yêu thương từ những người khác vì các con xứng đáng được yêu thương, trân trọng.
Bài cùng chuyên mục
Các mẹ rỉ tai nhau "mẹo" cho con tập đi bằng cách cầm 2 quả chanh: Thực hư ra sao?
Trong hành trình bé yêu tập đi, nhiều bậc phụ huynh đã sử dụng những phương pháp sáng tạo như cho trẻ cầm hai quả chanh. Tuy nhiên, liệu đây có phải là chìa khóa thực sự giúp bé chinh phục những bước đi đầu đời?
Mức độ kinh hoàng của sóng thần Nhật Bản và 4 con cá voi mắc cạn
4 con cá voi đã bị dạt vào bờ sau trận động đất mạnh nhất kể từ năm 2011.
Điều gì khiến trẻ 13 tuổi rời khỏi nhà? tìm hiểu nguyên nhân và giải pháp
Gần đây, dư luận liên tiếp xôn xao về những vụ việc trẻ em – đặc biệt là nhóm từ 13 đến 15 tuổi – rời bỏ nhà ra đi. Một số bị lôi kéo hoặc dụ dỗ, nhưng cũng có không ít trường hợp hoàn toàn tự nguyện.
Bé trai 13 tuổi ở Hà Nội trở về sau nhiều ngày mất tích bí ẩn
Liên quan đến vụ bé trai 13 tuổi mất tích bí ẩn ở Hà Nội, sáng ngày 30/7, gia đình cho biết cháu bé đã trở về nhà sau nhiều ngày mất tích.
Ông bố "quốc dân" gọi tên Huy Trần: Bán cả xe lẫn đồng hồ để sắm đồ đón "bình rượu mơ" chào đời, sương sương đã hết hơn 100 triệu
Cùng xem những món đồ ông bố trẻ này đã mua đắt đến mức nào mà phải bán cả đồng hồ cả xe cộ đi nào!
10 món đồ tôi dùng mỗi ngày không chán: Không đắt, không màu mè nhưng khiến cuộc sống dễ chịu hơn hẳn
Tôi từng là kiểu người mua sắm theo cảm hứng – thấy blogger khen thì mua, thấy giảm giá thì chốt đơn. Nhưng rồi nhiều món trở thành “kho báu bỏ đi” vì không dùng đến lần hai. Sau nhiều lần vung tay rồi tiếc nuối, tôi bắt đầu chọn đồ kỹ hơn, chậm rãi hơn – chỉ mua những gì thực sự dùng được mỗi ngày.