Chung cư thân thiện với thú cưng: Nỗi khổ khi sống giữa sở thú không mong muốn

14/05/2025 10:36 (GMT+7)

Tôi còn nhớ cái ngày đầu tiên đặt chân đến đây - dự án chung cư được quảng cáo với những mỹ từ về không gian sống hiện đại, tiện nghi, và đặc biệt thân thiện với thú cưng, cộng thêm khu vực sân chơi chung rộng rãi, an toàn cho cư dân, tất cả làm tôi nhanh chóng cho dự án này vào trong "danh sách cân nhắc" ở thời điểm ấy.

Sau khi ngó qua vài dự án khác, tôi quyết định sẽ chốt mua 1 căn chung cư ở dự án này vì rất nhiều lý do. Đầu tiên là mức giá phù hợp với ngân sách của tôi, tiếp tới là việc chốt mua xong là có ngay sổ đỏ cầm trong tay, rõ là yên tâm. Còn tiện ích đi kèm hay không gian thì quả thực, tôi cũng không tìm ra điểm để chê.

Nhưng thực tế, sau vài tháng sinh sống, tất cả những viễn cảnh tôi mường tượng lại biến thành một gam màu xám xịt bởi sự vô ý thức đến khó tin của một bộ phận cư dân.

Mua chung cư

Ảnh minh họa

Mỗi buổi chiều muộn hoặc buổi tối, khi xuống sân tản bộ vài vòng cho giãn gân cốt, tôi lại phải đối mặt với một "chiến trường" đầy những bãi "rác thải sinh học" của các bạn chó mèo. Những "bãi rác" kiểu này đủ kích cỡ, đủ hình dáng, từ khô quắt đến còn tươi nguyên, nằm chình ình trên lối đi, lẫn trong cả thảm cỏ. Chỉ cần một phút lơ đãng, là coi như đi tong một đôi dép, phải chân đất mà đi lên nhà. Đi dạo buổi sáng thì còn quan sát được, chứ đi dạo buổi tối thì quả thực không khác gì đi "dò mìn", bảo là đi tản bộ thư giãn nhưng thực tế thì không thể thư giãn nổi!

Điều đáng nói là tình trạng này diễn ra một cách công khai và thường xuyên. Tôi không ít lần chứng kiến cảnh những chủ thản nhiên dắt chó cưng của mình đi dạo, để mặc chúng "giải quyết nỗi buồn" ở bất cứ đâu, rồi sau đó ung dung bước đi như không có chuyện gì xảy ra. Thậm chí, có những người còn chẳng thèm rọ mõm hay đeo dây dắt cho thú cưng, chúng cứ nhảy chồm lên những đứa trẻ đang chơi đùa, tôi nhìn mà thấy thót tim dùm.

Sự bực bội trong tôi cứ tích tụ theo từng ngày, theo từng lần phải né những "bãi rác thải sinh học" kiểu ấy. Nhiều lần tôi đã góp ý nhẹ nhàng với những người chủ mà mình bắt gặp, nhưng đổi lại thường là những ánh mắt khó chịu, những lời lẽ chống chế hoặc thậm chí là sự phớt lờ hoàn toàn. Tôi tự hỏi, liệu họ có bao giờ nghĩ đến cảm giác của những người khác khi phải sống trong một không gian công cộng đầy "rác thải" kiểu này không? Tự hỏi tự trả lời thôi, chứ tôi biết là người có ý thức, chẳng ai lại làm vậy...

Khoảng sân chơi mà tôi từng kỳ vọng là "lá phổi xanh" của chung cư, giờ lại trở thành một nỗi ám ảnh, một biểu tượng của sự thiếu văn minh và vô trách nhiệm. Mỗi bước chân đặt xuống là một sự dè chừng, đến chán!

Tôi không thể "nhắm mắt làm ngơ" thêm nữa!

Sau những ngày tháng âm thầm chịu đựng và những lần góp ý không mấy hiệu quả, tôi nhận ra rằng để giải quyết vấn đề này một cách triệt để, cần có một sự chung tay và phối hợp đồng bộ từ nhiều phía.

Mua chung cư

Ảnh minh họa

Đầu tiên, tôi tìm đến Ban Quản lý (BQL) với một tinh thần xây dựng. Tôi trình bày một cách lịch sự và chi tiết về tình trạng mất vệ sinh nghiêm trọng tại khu vực sân chơi, kèm theo những hình ảnh "minh họa" chân thực mà tôi đã ghi lại được trong những lần dạo bộ mà bất đắc dĩ phải chân đất về nhà. Tôi đề xuất BQL tăng cường tuyên truyền bằng cách in các biển nhắc nhở trực quan, đặt ở những vị trí dễ thấy trong sân và thang máy. Tôi cũng gợi ý về việc thông báo trên group cư dân online, kêu gọi ý thức tự giác của những người nuôi thú cưng.

Tuy nhiên, phản hồi từ BQL lại khiến tôi không khỏi thất vọng. Họ ghi nhận ý kiến của tôi một cách hời hợt, hứa hẹn sẽ xem xét nhưng tình trạng ấy vẫn chưa được khắc phục triệt để. Những thông báo trên group cư dân thì nhanh chóng bị trôi đi giữa vô vàn những tin tức khác.

Không nản lòng, tôi chuyển sang một chiến thuật khác. Tôi bắt đầu chủ động tiếp cận những chủ nhân mà tôi bắt gặp đang thản nhiên để chó phóng uế mà không dọn dẹp, cố gắng mở lời một cách nhẹ nhàng, lịch sự, chia sẻ về sự bất tiện và những lo ngại về vệ sinh chung. Nếu họ không tiếp thu, tôi sẽ chụp ảnh họ từ sau lưng cùng thú cưng, rồi đăng lên group cư dân! Đảm bảo không lộ mặt chủ nhưng nhận diện được thú cưng, thì ai cũng biết cả.

Có lần, tôi còn mạnh dạn đăng một bài viết lên group cư dân, chia sẻ một cách chân thành và thẳng thắn về nỗi bức xúc của mình, kèm theo những hình ảnh "biết nói". Tôi hy vọng sẽ khơi gợi được sự đồng cảm và thay đổi nhận thức của mọi người. Song song với đó, tôi cũng tự mình làm gương cho mọi người. Mỗi khi xuống sân, tôi luôn mang theo vài chiếc túi nilon. Nếu bắt gặp "sản phẩm" nào đó còn "tươi", tôi lặng lẽ nhặt bỏ vào túi, dù đó không phải là "thành quả" của thú cưng nhà mình.

Cố gắng như vậy trong khoảng 1-2 tháng, tôi bắt đầu thấy khu vực sân chơi có vẻ "trong lành" hơn, dù rằng thi thoảng vẫn có 1 vài bãi "rác thải sinh học" nhưng so với ngày xưa thì rõ là số lượng đã khiêm tốn đi nhiều!

Mua chung cư "thân thiện với thú cưng", giờ như sống giữa sở thú, sân chơi không khác gì nhà vệ sinh: Tôi rất mệt! - Ảnh 3.

Bài cùng chuyên mục