Con tôi từ một cậu nhóc học kém bỗng vụt lên 7,5 tổng kết chỉ vì động lực được chơi "Câu cá vạn cân"

22/12/2025 14:31 (GMT+7)

Từ 1 thằng nhóc học kém đến mức mẹ đành chấp nhận

Nói ra thì buồn, nhưng đó là cảm giác rất thật của tôi một người mẹ có con học hành lẹt đẹt, càng ép càng phản kháng. Cậu con trai lớn nhà tôi năm nay lớp 6, 1 cậu bé Giáp Ngọ với đầy đủ tính cách đặc trưng của tuổi Ngọ: phóng khoáng, tự do, không ai ép buộc được nó nếu nó không thích.

5 năm tiểu học, không tính đến những yếu tố khách quan thì quả thật là con tôi học kém. Mà cái trò đời đã mất gốc rồi thì nó càng ngày càng hổng kiến thức, càng hổng nó càng nản không muốn cố gắng học tập gì nữa.

Tôi thử đủ cách người ta hay khuyên từ kèm sát, thúc ép, tâm sự sẻ chia… nhưng đổi lại chỉ là sự mệt mỏi của cả hai mẹ con.

Có những tối, tôi ngồi thở dài và tự hỏi rốt cuộc mình đang dạy con, hay đang làm con sợ việc học khi mà cứ bắt đầu ngồi vào bàn học thì con chống đối, mẹ nóng nảy... tất cả đổi lại là mẹ và con cứ mất dần kết nối nhưng kết quả học tập thì chẳng có gì khá khẩm hơn hết.

Khởi đầu từ một thỏa thuận rất nhỏ

Nghỉ hè lên cấp 2, tôi bắt đầu cho con ôn lại kiến thức từ đầu. Quá trình này kéo dài lên đến nửa đầu kỳ 1 năm lớp 6, thời điểm này, tuy con có nhiều tiến bộ nhưng việc học hành không phải 1 sớm 1 chiều mà thành công.

Con phải học thêm nhiều nên cũng có những bất ổn về tâm lý. Tôi và con cứ loay hoay tìm cách cân bằng giữa tâm lý của con và thời gian học tập. Nói thật, cả 2 mẹ con cùng có lúc cảm giác rất stress.

Rồi một ngày, con xin tôi cho chơi một game tên Câu cá vạn cân . Nghe tới game, phản xạ đầu tiên của tôi là muốn cấm. Nhưng vì thật sự tôi hiểu con đang cố gắng rất nhiều nên không thể gạt phắt đi 1 cách phụ phàng được, con cũng đang đến tuổi ẩm ương, mình mà không khéo có khi lại sôi hỏng bỏng không.

Rôi chính con là người đưa ra thỏa thuận với mẹ rằng nếu điểm tổng kết học kỳ 1 của con đạt 7,5 thì xin mẹ 1 chiếc smartphone để chơi Câu cá vạn cân. Không quát mắng, không điều kiện cao siêu. Chỉ là một cam kết rõ ràng giữa mẹ và con. Tôi lưỡng lự nhưng rồi quyết định đồng ý, mặc dù nói thật lòng thì tôi không nghĩ thằng bé có thể tiến bộ được nhanh như vậy.

Khi con học vì mục tiêu của chính mình

Tôi không ngờ, chính thỏa thuận ấy lại khiến con thay đổi.

Con bắt đầu chủ động hơn trong việc học. Không còn phải lôi kéo vào bàn, không còn những cơn khóc mỗi khi nhắc đến bài vở. Con học không phải vì sợ mẹ mắng, mà vì con muốn đạt được điều con mong.

Vì đầu năm con có 1 số điểm thấp nên thằng bé liên tục giơ tay phát biểu, kiếm điểm bù cho những điểm kém trước đó. Nó cẩn thận ngồi cân đối để làm sao đủ số điểm kéo điểm kéo đầu năm lên.

Còn khoảng 2 tuần trước kỳ thi, thằng bé tự xin mẹ tăng số buổi ôn tập ở nhà thầy giáo. Có những hôm nó học đến 9h tối mới về mặc dù bình thường 7h là con được tan rồi. Những cái tự giác này, nghe thì đơn giản nhưng là sự thay đổi rất lớn ở con

Mặc dù vẫn còn vài môn nữa con mới kết thúc kỳ thi học kỳ 1 nhưng với điểm số mà cô giáo thông báo hiện tại thì tôi biết thằng bé hoàn toàn có thể đạt điểm tổng kết trên 7,5. Với nhiều người, đó là con số bình thường. Nhưng với con tôi  và với chính tôi nữa thì đó là một bước tiến rất lớn.

Vậy “Câu cá vạn cân” thực chất là game gì?

Sau này, tôi mới tìm hiểu kỹ hơn.

Câu cá vạn cân (thường được biết đến qua trò chơi điện tử trên nền tảng Builda) là một hiện tượng giải trí bùng nổ từ cuối năm 2024 đến đầu 2025. Trò chơi mô phỏng việc câu cá, nhưng theo kiểu “siêu tưởng”: người chơi đối đầu với những con cá khổng lồ nặng tới hàng triệu kg, có lượng máu cực lớn.

Muốn chiến thắng, người chơi buộc phải: Nâng cấp cần câu, mồi câu; Tính toán lực kéo, thời điểm; Kiên nhẫn chờ đợi, không nóng vội. Game không bạo lực, nhịp chậm, đòi hỏi sự kiên trì, điều mà rất nhiều đứa trẻ hiện nay đang thiếu.

Vì sao tụi nhỏ mê game này đến vậy?

Quan sát con chơi, tôi nhận ra game cho con cảm giác thành tựu, tiến bộ rõ ràng. Mỗi thành quả đều đến từ nỗ lực. Không bị so sánh, không bị chê bai

Với những đứa trẻ học kém, thường xuyên thất bại trong trường lớp, đây có thể là nơi hiếm hoi con cảm thấy: “Con làm được.”

Game không thay đổi con – cách làm của mẹ mới là điều quan trọng

Nhìn lại, tôi hiểu ra một điều không phải game khiến con học tốt hơn, mà là tôi đã thôi biến việc học thành áp lực, thôi coi sở thích của con là thứ cần dập tắt.

Game trong trường hợp này chỉ là một đòn bẩy tạo động lực. Khi được sử dụng đúng cách, nó giúp con học được tính kỷ luật, sự chờ đợi và trách nhiệm với lựa chọn của mình.

Nói đúng thì tôi không sợ con chơi game hay tiếp xúc với mạng xã hội, điều tôi sợ hơn là mình không hiểu con. Không phải đứa trẻ nào cũng tiến bộ nhờ ép buộc. Có những đứa trẻ chỉ cần một động lực đủ phù hợp và một người lớn chịu lắng nghe thay vì phán xét.

Làm mẹ, có lẽ không phải lúc nào cũng cần kiểm soát con, phải chỉ đạo nó nhất nhất làm theo đúng ý mình. Đôi khi, chỉ cần lùi lại một bước và tin rằng mỗi đứa trẻ đều có con đường riêng để lớn lên – miễn là chúng ta chịu đồng hành cùng con, chứ không kéo con đi theo kỳ vọng của mình.

Bài cùng chuyên mục