Mẹ Hà Nội chia sẻ: Tôi tiết kiệm được 100 triệu chỉ sau 3 năm dù lương tháng chỉ 9 triệu, không nhờ công việc tay trái, mà nhờ thay đổi tư duy chi tiêu

07/06/2025 20:03 (GMT+7)

Tôi là một phụ nữ bình thường sống ở Hà Nội, lương cố định 9 triệu đồng/tháng, không thêm một nguồn thu nào khác ngoài vài khoản thưởng lễ – Tết.

Ấy vậy mà chỉ trong 3 năm, tôi đã tự tiết kiệm được 100 triệu đầu tiên – không nhờ may mắn, không trúng vé số, mà nhờ thay đổi hoàn toàn cách sống: Tiêu ít hơn, sống có kế hoạch hơn và dám từ chối những thứ tưởng là “cần thiết”.

Mẹ Hà Nội chia sẻ: Tôi tiết kiệm được 100 triệu chỉ sau 3 năm dù lương tháng chỉ 5 triệu – không nhờ công việc tay trái, mà nhờ thay đổi tư duy chi tiêu - Ảnh 1.

01. Không phải lương thấp, mà là tôi từng chi tiêu quá vô thức

Cách đây 3 năm, tài khoản của tôi gần như luôn cạn vào cuối tháng. Tôi hay tự an ủi: “Lương thấp thế, không tiêu hết mới lạ”.

Nhưng khi tôi bắt đầu ghi sổ tay chi tiêu mỗi ngày trong một tháng, sự thật hiện ra rõ ràng đến mức khiến tôi… sững người.

- Gần 1,2 triệu/tháng cho trà sữa, cà phê, ăn vặt “cho vui miệng”

- 1 triệu cho đồ ăn đặt về – vì lười nấu

- Tiền “mua sắm giải tỏa” lên đến 1,5 triệu: quần áo không cần, đồ skincare dùng dở

Cộng lại: Hơn 3 triệu mỗi tháng trôi đi không dấu vết

Không phải tôi thiếu tiền – mà là tôi tiêu mà không hề biết có đáng không. Thế là tôi bắt đầu thay đổi: mỗi lần ghi chi tiêu, tôi thêm một dòng nhỏ: “Mua cái này có giúp mình sống tốt hơn không?”. Và tôi bắt đầu học cách trả lời thật lòng.

02. Tôi không kiếm thêm, nhưng “sống lại” từ những thói quen mới

Tôi không làm thêm, không đầu tư tài chính gì cả. Nhưng tôi “tăng thu nhập ròng” bằng cách làm giàu từ chính những điều nhỏ nhặt hàng ngày.

- Tự nấu ăn và lên kế hoạch đi chợ theo tuần, thay vì muốn gì mua nấy

- Từ chối mua sắm tích trữ – chỉ mua khi hết, và mỗi lần chỉ chọn đúng một danh mục (ví dụ: tháng này chỉ mua đồ làm bếp, tháng sau mới mua mỹ phẩm)

- Bán đi đồ dùng không cần trên mạng – từ chiếc bàn học cũ đến túi xách lâu ngày không đụng đến

- Không tặng quà đắt, mà gửi thư tay, tự gói bánh – vẫn ý nghĩa, mà tiết kiệm

- Quan trọng nhất: Dám nói “không” với các buổi đi chơi, tụ tập, chi tiêu để “giữ hình ảnh”

Nhờ vậy, tôi để dành được đều đặn 1,5 – 2 triệu mỗi tháng, chưa kể dịp Tết, có thêm thưởng, lì xì của gia đình… Sau 3 năm, tôi có hơn 100 triệu đồng trong sổ tiết kiệm – số tiền đầu tiên do chính tay tôi tạo ra mà không nợ ai, không ép mình kiệt sức.

03. 100 triệu đầu tiên mang lại cho tôi sự tự tin chứ không phải chỉ là con số

Có tiền tiết kiệm, tôi thấy mình khác hẳn. Tôi không còn thấp thỏm mỗi khi nhà có việc đột xuất, không còn mua đồ vì “lo sau này cần đến”.

Quan trọng hơn cả, tôi không còn nhìn người khác rồi thấy mình thua kém nữa. Tôi biết mình đang đi đúng hướng, có thể sống chậm – sống chắc và không lo bị ai “rút cạn ví” chỉ vì vài chương trình khuyến mãi ảo.

Tôi hiểu ra: Người biết giữ tiền là người có thể giữ cuộc đời mình ổn định nhất.

Từ con số 100 triệu, tôi học được cách tự "định giá" chính mình

Mẹ Hà Nội chia sẻ: Tôi tiết kiệm được 100 triệu chỉ sau 3 năm dù lương tháng chỉ 5 triệu – không nhờ công việc tay trái, mà nhờ thay đổi tư duy chi tiêu - Ảnh 2.

Sau khi tích lũy được khoản tiền đầu tiên, tôi không tiêu ngay để “thưởng” cho bản thân như thói quen cũ. Tôi học cách tạm hoãn phần thưởng, lên kế hoạch sử dụng tiền đúng việc, và ngồi xuống viết ra các mục tiêu cụ thể:

- Một phần gửi tiết kiệm kỳ hạn để tạo quỹ dự phòng

- Một phần để học thêm kỹ năng, nâng cấp bản thân

- Một phần để đầu tư nhỏ vào các thiết bị giúp tiết kiệm thời gian sống (nồi áp suất điện, máy hút bụi mini...)

Tôi bắt đầu nhìn đồng tiền như một công cụ, chứ không phải phần thưởng cảm xúc. Và nhờ đó, tôi cũng bắt đầu định giá lại công sức, thời gian và chất lượng sống của chính mình – không còn mặc cả với bản thân hay phí hoài tuổi 40 vì những cuộc tiêu xài không lý do.

Tóm lại:

Nhiều người nghĩ phải có thu nhập cao, phải giỏi đầu tư mới giàu. Nhưng với tôi, giàu đầu tiên là giàu sự tỉnh táo. Tôi không ăn kiêng khắc nghiệt, không sống kham khổ, vẫn mua đồ đẹp, vẫn tặng quà – chỉ khác là tôi biết rõ vì sao mình chi và mình muốn gì.

Không cần một công việc phụ, không cần học đầu tư ngay – chỉ cần biết rõ từng đồng mình tiêu đi đâu. Và điều mà mỗi phụ nữ trung niên nên tự dành cho mình không phải là son phấn, mà là cảm giác:

“Tôi đang nuôi được chính mình, bằng chính sự chủ động và tỉnh táo của mình”.

Bài cùng chuyên mục