Nếu ai gặp Nguyễn Thị Xuân (nhân viên văn phòng làm việc tại một công ty truyền thông tại Hà Nội) bây giờ, ít ai nghĩ cô từng là người uể oải, mệt mỏi suốt nhiều năm sau điều trị ung thư tuyến giáp.
Cô gái 34 tuổi, đang sống một cuộc đời rất khác, khỏe khoắn, vui vẻ và tràn đầy năng lượng, nhờ một sở thích mới nổi dạo gần đây: Pickleball.
"Ngày ấy, mình yếu đến mức lúc nào cũng chỉ muốn nằm xuống"
Xuân kể, khoảng 2 năm trước, sau khi trải qua điều trị ung thư tuyến giáp, cơ thể cô như rơi vào trạng thái "tụt pin" không hồi lại nổi.
"Mình làm việc trong ngành truyền thông, deadline chồng chất, thức khuya là chuyện cơm bữa. Có những hôm 2-3 giờ sáng mới tắt máy tính, sáng ra vẫn phải đi họp. Người thì mệt, đầu óc thì quay cuồng. Cảm giác như mình đang sống mà chẳng thấy niềm vui đâu cả", Xuân tâm sự
Chưa kể từ khi mắc bệnh, cô bắt đầu sợ ra ngoài, sợ gió, sợ lạnh, sợ cả việc vận động. Chỉ cần leo vài bậc cầu thang là tim đập mạnh. "Thực sự có lúc mình nghĩ, chắc chẳng bao giờ quay lại được như trước kia, thời điểm mình chưa bị ung thư tuyến giáp".
"Rồi mình cầm vợt lần đầu, thấy cuộc đời sáng hơn một chút"
Một chiều thứ 7, đồng nghiệp rủ Xuân ra sân gần nhà chơi thử pickleball, môn thể thao lai giữa tennis, bóng bàn và cầu lông.
"Lúc đó mình cười, nghĩ ai lại đi chơi cái môn nghe như tên dưa muối vậy chứ", cô nhớ lại. "Nhưng rồi mình đánh thử một ván… và nghiện luôn".
Pickleball không quá nặng, không cần chạy quá nhiều, nhưng vẫn khiến người chơi đổ mồ hôi. "Chỉ sau 15 phút, mình thấy tim đập nhanh, mặt đỏ bừng mà đầu óc lại cực kỳ sảng khoái. Lâu lắm rồi mới thấy vui như thế".
"Mình từ người ngủ nướng thành người dậy sớm nhất nhà"
Trước kia, Xuân không thể nào dậy nổi trước 8 giờ sáng. Còn hiện tại, cứ 5 giờ 30, cô đã có mặt ở sân, mang đôi giày quen thuộc và cây vợt mà cô gọi vui là "người bạn cứu mình khỏi mệt mỏi".
"Lúc đầu thì đau lắm nhé. Đánh xong về thấy đau tay, đau vai, đau chân. Nhưng kiểu đau dễ chịu, như thể cơ thể đang được đánh thức sau giấc ngủ dài. Mỗi lần kết thúc buổi chơi, người mỏi nhừ nhưng tinh thần lại rất phấn chấn. Có lẽ vì mình tập đúng dưới sự chỉ dẫn của huấn luyện viên nên mới may mắn vậy", Xuân kể.
Từ khi chơi pickleball, cô cũng dần bỏ được thói quen phải uống cà phê mỗi sáng mới tỉnh, bỏ ăn bữa trưa qua loa và bỏ luôn việc thức khuya cày deadline. "Cứ 11 giờ là mình đã đi ngủ, sáng dậy nhẹ nhõm ra sân. Ngày nào không ra sân là thấy thiếu, cứ như chưa được 'sạc pin'", Xuân cười nói.
"Khám lại sức khỏe, bác sĩ còn kinh ngạc vui mừng khi nhìn chỉ số"
Cách đây không lâu, Xuân đi khám tổng quát định kỳ. Kết quả khiến chính cô bất ngờ: Các chỉ số tuyến giáp, mỡ máu, đường huyết đều cải thiện.
"Bác sĩ hỏi mình có đang tập luyện gì không. Mình bảo 'dạ có, pickleball ạ'. Bác cười, bảo cứ giữ thói quen đó đi, vì nhìn kết quả là biết cơ thể đang hồi phục rất tốt rồi", Xuân nói.
Về nhà, Xuân mở album ảnh cũ, nhìn lại gương mặt phờ phạc cách đây 2 năm mà không khỏi rùng mình. "Lúc ấy mình như người khác. Giờ thì chỉ cần ra sân, nghe tiếng bóng nảy là thấy mình được sống lại".
"Pickleball đau thật, nhưng vui đến mức không dừng được"
Hỏi Xuân có khi nào thấy nản không, cô cười: "Nản thì có. Có hôm mưa, sân trơn, tay phồng rộp. Nhưng chỉ nghỉ một hôm thôi là nhớ".
Với cô, pickleball không đơn thuần là thể thao, mà là liều thuốc tinh thần.
"Trên sân, ai cũng cười, cũng hò hét. Mình quên luôn deadline, quên luôn stress. Chỉ còn lại cảm giác vui và khỏe, trẻ lại bên các chị em".
Dần dần, Xuân còn rủ thêm mấy chị em đồng nghiệp tham gia. "Giờ team mình có 6 người. Toàn dân văn phòng, đánh xong thì vừa đau vừa cười. Có hôm ai cũng than: 'Ơ sao đau hết cả người', rồi vẫn hẹn nhau mai ra sân tiếp. Nói đúng là 'đau nhưng vẫn ham'".
"Mình đã tìm lại chính mình"
Giờ đây, mỗi buổi sáng, Xuân mặc đồ tập pickleball, khoác balo, đeo tai nghe, hít một hơi thật sâu trước khi ra sân. Không cần cà phê, chỉ cần nghe tiếng bóng là thấy đời nhẹ hẳn.
Cô bảo, nếu không có pickleball, có lẽ giờ cô vẫn là người phụ nữ mệt mỏi, tự ti vì bệnh tật.
"Pickleball không chỉ giúp mình khỏe lại, mà còn khiến mình yêu bản thân hơn. Mình học được cách lắng nghe cơ thể, biết dừng đúng lúc, biết tận hưởng từng phút giây.
"Pickleball: Đau nhưng đáng!"
Có lẽ, không ai hiểu rõ điều đó hơn Xuân.
Cô từng trải qua nỗi đau bệnh tật, rồi lại đi qua những ngày đau cơ, đau vai vì pickleball, nhưng lần này, đó là cái đau khiến cô thấy mình đang sống, đang hồi sinh.
"Có những buổi sáng nhìn bình minh trên sân, mình thấy biết ơn vì vẫn còn ở đây, vẫn có thể cười, có thể chạy, có thể đỡ bóng. Đau một chút cũng được, vì cái mình nhận lại còn lớn hơn rất nhiều".
Pickleball đã khiến một người phụ nữ từng yếu ớt, mệt mỏi trở thành người truyền năng lượng cho cả nhóm bạn đồng nghiệp.
"Mình nghĩ ai làm văn phòng cũng nên thử. Cứ ra sân đi, rồi sẽ hiểu vì sao 'đau mà vẫn ham'," Xuân nói, miệng cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh giữa nắng thu heo may.
(Ảnh: NVCC)










Bài cùng chuyên mục
Khỏe hơn sau điều trị ung thư tuyến giáp nhờ pickleball: Câu chuyện của Xuân
Xuân, cô gái 34 tuổi, đang sống một cuộc đời rất khác, kể từ khi tìm đến pickleball.
Khi gia đình đang có việc hệ trọng, nếu con có những biểu hiện này, bố mẹ cần rèn ngay kẻo lớn lên thành đứa VÔ CẢM - BẤT HIẾU
Nếu con bạn có những biểu hiện dưới đây khi gia đình đang có việc hệ trọng, đừng vội cho qua.
"Bảo bối" khỏe đẹp của phụ nữ Hàn: Công thức nước uống "thần tốc" vừa chống nắng, đẹp da lại nâng cao hệ miễn dịch
Hôm nay, chúng ta hãy cùng làm món đồ uống mà những người phụ nữ Hàn Quốc đang áp dụng để chăm sóc sức khỏe và làn da
Có là "phu nhân đại gia phố núi" thì mẹ Đàm Thu Trang cũng bị cậu út Sutin kể tội như thường
Chỉ vài dòng ngắn ngủi, nhưng câu chuyện nhỏ của gia đình Cường Đô Là và Đàm Thu Trang trong dinh thự xa hoa ấy lại khiến người đọc mỉm cười.
Ba sự thật tôi học được sau khi mắc nợ 1,4 tỷ: Từ hoảng loạn, xấu hổ đến ngày tìm lại tự do tài chính
Từng ngập trong khoản nợ 1,4 tỷ đồng, tôi hiểu rõ cảm giác sợ hãi, xấu hổ và tuyệt vọng. Nhưng chính từ cú ngã ấy, tôi học được ba sự thật quan trọng nhất đời mình: Không ai sụp đổ trong một đêm, thể diện không trả được nợ, và tự do là biết làm chủ cuộc sống.
Chồng quên vợ khi đổ xăng ở Sơn La, nhân viên đuổi theo 8 km
Tình huống có phần hài hước này đã được nhân viên trạm xăng ghi lại và chia sẻ lên trang cá nhân.