Mẹ đơn thân tuổi 50 sống cùng con trong biệt thự 300m²: "Ai bảo phụ nữ ly hôn là đáng thương?"

08/06/2025 20:00 (GMT+7)

"Tôi không chọn ly hôn vì thất bại, tôi chọn vì tôi muốn sống đúng với mình hơn." Câu nói ấy là của chị Ý An – người phụ nữ sinh năm 1975, hiện đang sống cùng con trai trong căn biệt thự ba tầng rộng 300m² ở vùng ven đô Thượng Hải, Trung Quốc.

Không TV, không phòng khách kiểu truyền thống, không chạy theo định kiến rằng "một người phụ nữ tuổi 50, đã ly hôn, phải sống kín đáo và cam chịu". Thay vào đó, chị sống tự do, sáng tạo và tràn đầy năng lượng – thứ năng lượng chỉ có thể đến từ một người chủ động chọn hạnh phúc.

Mẹ đơn thân tuổi 50 sống cùng con trong biệt thự 300m²: "Ai bảo phụ nữ ly hôn là đáng thương?" - Ảnh 1.

Một mình nuôi con trong biệt thự 300m² – tưởng là mơ, hoá ra là sự thật

Căn nhà nơi mẹ con chị An đang sống có diện tích 300m², ba tầng, với hai khu vườn và một sân thượng rộng. Tầng một là không gian mở cho sinh hoạt chung, tầng hai là phòng ngủ, tầng ba là không gian linh hoạt để đọc sách, uống trà và ngắm trời mây.

Mẹ đơn thân tuổi 50 sống cùng con trong biệt thự 300m²: "Ai bảo phụ nữ ly hôn là đáng thương?" - Ảnh 2.

Phòng khách rộng đến 80m² nhưng không có TV, cũng không có bàn trà truyền thống. Thay vào đó là một chiếc bàn dài bằng gỗ anh đào – nơi hai mẹ con cùng học, cùng vẽ, viết thư pháp hoặc ăn tối nhẹ nhàng.

Mẹ đơn thân tuổi 50 sống cùng con trong biệt thự 300m²: "Ai bảo phụ nữ ly hôn là đáng thương?" - Ảnh 3.

"Tôi không cần một căn nhà để người khác đến chơi phải trầm trồ. Tôi cần một nơi để con tôi có thể lớn lên bình yên, còn tôi được là chính mình." – chị chia sẻ.

Không gian sống: Nhiều cây xanh, ít đồ vật, và không có TV

Chị An là người tự tay thiết kế toàn bộ không gian sống. Mọi món đồ trong nhà đều có mục đích – hoặc là để thư giãn, hoặc là để kết nối mẹ con. Không có món nào để "cho đẹp".

Mẹ đơn thân tuổi 50 sống cùng con trong biệt thự 300m²: "Ai bảo phụ nữ ly hôn là đáng thương?" - Ảnh 4.

Tường sơn trắng, sàn lát gỗ tự nhiên, cây xanh hiện diện ở mọi góc – từ phòng khách, cầu thang cho đến sân thượng. Chị nói, "cây xanh là món nội thất mềm quan trọng nhất", vì chúng mang lại oxy, sự sống và niềm vui – thứ mà không món đồ đắt tiền nào làm được.

Không gian cũng được thiết kế linh hoạt: Ghế sofa có thể xếp gọn, bàn trà có thể đổi chỗ, lều cắm trại có thể dựng lên trong nhà vào những ngày mưa. Mỗi thay đổi nhỏ là một cách để “refresh” lại năng lượng sống.

Cắm trại, đọc sách, uống trà – cuộc sống như mơ giữa đời thực

Vào một chiều mưa, chị An bày biện lều, bàn gỗ nhỏ, đèn treo sao ngay giữa phòng khách, rồi cùng con trai cắm trại tại gia. Khi nắng lên, hai mẹ con lại ra sân vườn nhổ cỏ, tưới hoa, rồi quay vào phòng đọc sách.

Trên tường phòng khách, thay vì treo tranh đắt tiền, chị chọn treo tác phẩm vẽ tay của con trai – một “bức tường ảnh” đầy cảm xúc. Góc đọc sách bên cầu thang cũng được chị chăm chút với ghế thư giãn, thảm và đèn sàn – đơn giản, yên tĩnh và ấm áp.

Phòng ngủ không cần sang – chỉ cần yên

Lên tầng hai là phòng ngủ chính – nơi không có quá nhiều đồ nội thất. Tông màu chủ đạo là trắng sữa và gỗ nhạt, điểm thêm chút xanh đậm từ rèm cửa. Phía ngoài là sân thượng rộng 30m², nơi chị lót gỗ, trồng cây, và dựng một mái kính nhỏ để ngắm mưa.

"Tôi không cần ai mang đến hoa hồng. Tôi tự trồng được" – chị nói khi nhắc về khoảng sân nhỏ, nơi chị và con thường ngồi uống trà và ngắm trăng.

Ly hôn không đáng thương – sống hời hợt mới là điều đáng tiếc

Nhiều người nhìn mẹ đơn thân là mặc định gán chữ “thiếu thốn”, “thiệt thòi”, “đáng thương”. Nhưng nếu chứng kiến cuộc sống của chị An, có lẽ bạn sẽ phải nghĩ lại.

Chị không sống một mình – chị sống cùng con, cùng cây cỏ, cùng đam mê. Chị không buồn vì mất đi một người đàn ông – chị vui vì tìm lại chính mình.

Cuộc sống trong căn biệt thự 300m² ấy không phải là kết quả của trúng số hay chồng cũ để lại, mà là thành quả của một phụ nữ biết rõ mình muốn gì, không ngại bắt đầu lại, và tin rằng: hạnh phúc không phải là sự chờ đợi – mà là sự tạo ra.

Làm mẹ đơn thân không phải là bất hạnh – mà là cơ hội để sống theo cách mình muốn

Không ai nói hành trình của chị An dễ dàng. Nhưng chị chọn đi nó một cách đẹp đẽ. Với một ngôi nhà đầy ánh sáng, cây xanh và tiếng cười, chị đang chứng minh rằng: Phụ nữ ly hôn không cần đáng thương, chỉ cần đáng sống.

Bài cùng chuyên mục