Tôi đã quen với việc sống giản dị, tính toán từng đồng chi tiêu mỗi tháng. Nhưng gần đây, một chuyện nhỏ khiến tôi khựng lại vài giây: Đồng nghiệp mỉa mai tôi vì tiết kiệm quá mức.

Mọi chuyện bắt đầu từ… một cốc trà sữa. Tôi dùng phiếu giảm giá tích lũy được để đặt ba cốc với giá chỉ bằng một cốc giá gốc. Khi nhìn thấy tôi cầm cốc trên tay, một người bạn cùng phòng làm việc bật cười: “Ủa, em cũng uống trà sữa cơ à? Tưởng em ‘tu khổ hạnh’ rồi chứ!”
Tôi chỉ cười. Không ai biết rằng tôi đã bỏ ra đúng 50 nghìn cho ba loại đồ uống, và tự nhâm nhi chúng cả buổi chiều như một phần thưởng tinh thần. Họ cũng không biết, mỗi tháng tôi đều có ngân sách “giải trí mini” như thế – đủ để vui nhưng không lo nợ.
Tôi không “nhịn tiêu”, tôi chỉ tiêu có mục đích
Nhiều người nhìn tôi và gán luôn cái mác “sống khắc khổ”. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy mình khổ. Tôi vẫn ăn đủ, vẫn mua đồ mình thích – chỉ là tôi không thích mua khi không có lý do chính đáng hoặc giá không hợp lý.
Tôi thích tính toán. Tôi mua đồ bằng mã giảm giá, phiếu tích điểm, thậm chí thanh toán học phí ngoại ngữ bằng chiết khấu ngân hàng. Với tôi, mua được một món đúng thời điểm – rẻ nhưng không rác – là cảm giác sảng khoái chẳng kém gì trúng xổ số.
Có lần, trên đường về nhà, tôi ghé qua một quầy xổ số, bỏ ra 10 nghìn mua một tờ vé cào. Không trúng. Nhưng cảm giác háo hức “biết đâu đấy” khiến tôi vui cả buổi tối.

Tôi từng nghĩ tiết kiệm là để tích luỹ – giờ tôi thấy là để sống thanh thản
Trước đây tôi nghĩ: tiết kiệm để về già có khoản dưỡng thân. Bây giờ, sau nhiều trải nghiệm, tôi thấy tiết kiệm là để bớt lo, bớt phụ thuộc, và không bị áp lực chạy theo những tiêu chuẩn tiêu dùng mà xã hội áp đặt.
Bạn bè tôi hay bảo: “Tiêu đi, đời có bao nhiêu đâu.” Tôi cũng đồng ý – nhưng thêm một dòng: “Tiêu có kế hoạch thì đời sẽ nhẹ nhõm hơn”.
Tôi không phủ nhận niềm vui từ những đồ uống đắt tiền, những chiếc túi xách đẹp hay những bữa ăn nhà hàng. Nhưng tôi chỉ tiêu vào những thứ khiến tôi thật sự cần hoặc thật sự vui. Còn lại, tôi sẵn sàng bỏ qua.
Có tiền chưa chắc hạnh phúc, nhưng không lo tiền thì chắc chắn sống dễ hơn
Tôi từng có tháng lương về là tiêu sạch – không nợ ai, nhưng cũng không dư đồng nào. Cảm giác đó thật sự khiến tôi stress mỗi khi có chuyện bất ngờ xảy ra – từ hỏng máy tính đến ốm nhẹ. Sau vài lần “bơ vơ trong ví”, tôi lập bảng chi tiêu và từ đó, không quay lại lối sống cũ nữa.
Giờ đây, dù không kiếm được quá nhiều, tôi vẫn có khoản tiết kiệm nhỏ mỗi tháng, một quỹ khẩn cấp tầm 3 tháng lương, và quan trọng nhất: cảm giác làm chủ cuộc sống. Tôi không còn thấy mình là người “thiếu thốn”, mà thấy mình đang chọn sống kỹ.

Tôi vẫn muốn kiếm nhiều hơn – nhưng không để tiêu nhiều hơn
Tôi không tin vào việc chỉ tiết kiệm là đủ. Tiết kiệm giúp bạn ổn định, nhưng tăng thu nhập mới giúp bạn tiến lên. Vì vậy, tôi vẫn học thêm, nhận làm freelance, và đang tập kinh doanh nhỏ.
Tôi muốn kiếm thêm tiền – không để “xài xả láng”, mà để mua những điều đáng giá hơn: một chuyến du lịch cùng mẹ, một khoá học đầu tư, hay đơn giản là được nghỉ việc vài tháng mà không lo thiếu ăn.
Và nếu bạn hỏi, sau lần bị chỉ trích đó, tôi có thay đổi không?
Tôi có. Nhưng không phải thay đổi theo cách họ muốn. Tôi không ngừng tiết kiệm. Tôi chỉ ngừng cảm thấy xấu hổ vì điều đó.
Bây giờ, mỗi khi ai đó gọi tôi là "keo kiệt", tôi sẽ mỉm cười, nhấp một ngụm trà mua bằng mã giảm giá, và nghĩ: "Ừ, tôi keo kiệt đấy. Nhưng tôi đang sống vui, sống khỏe, và không ai phải trả tiền cho tôi cả".
Vì sống keo kiệt không đáng xấu hổ – chỉ sống hoang phí mới khiến tôi thấy có lỗi… với chính mình.
Bài cùng chuyên mục
Tôi bị chê keo kiệt nơi công sở, nhưng nhờ vậy tôi tiết kiệm được 30% lương mỗi tháng
Nhiều người nghĩ sống tiết kiệm là thiệt thòi. Tôi thì thấy: Sống tiết kiệm đúng cách là một kiểu “giải phóng”.
Lưu Đê Ly giảm 4kg sau 7 ngày nhờ sinh tố thanh long đỏ và hạt chia
Món đồ uống giảm cân siêu ngon này còn rất bổ dưỡng, đẹp da.
4 KIỂU trẻ em ‘giả vờ thông minh: Lớn lên khó có tiền đồ, sự nghiệp bết bát nhưng nhiều phụ huynh vẫn đang bào chữa!
Những đứa trẻ thực sự có triển vọng thường không phải là những đứa trẻ giỏi tính toán nhất, mà là những đứa trẻ biết cách kiên trì.
4 Dấu hiệu cảnh báo Ung thư thận cần lưu ý để phát hiện sớm
Ung thư thận tiến triển âm thầm, nhiều người chỉ phát hiện khi đau lưng dai dẳng, mệt mỏi vô cớ hoặc nước tiểu chuyển màu bất thường.
Mẹ Nam Định stress vì con "khó bảo, ăn vạ" nhưng chỉ sau 1 câu nói ngô nghê của bé yêu mà chị tìm được "chiến thuật thần kì"
Chị tâm sự: "Tôi từng rất stress. Có lúc tức giận đến mức hét lên với con, không biết do con hư hay do mình làm mẹ thất bại".
Ở tuổi 50, tôi chọn mua 7 món nhỏ xinh và thấy mỗi ngày đều dễ chịu hơn hẳn
Ở tuổi 50, chị Hồng (Hà Nội) nhận ra: Không cần mua đồ đắt tiền, chỉ cần 7 món nhỏ xinh – vừa đúng nhu cầu, vừa giúp cuộc sống tuổi hưu nhẹ nhõm và nhiều niềm vui hơn mỗi ngày.