Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

19/03/2025 00:05 (GMT+7)

Mấy ngày nay, tôi không thể thoát ra được khỏi bộ phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt". Tuy không phải là fan phim Hàn Quốc nhưng tôi phải công nhận, bộ phim này quá hay. Phim không chỉ xuất sắc ở việc xây dựng nhân vật, tình huống rất gần gũi, mà xem phim, tôi tin rằng, ai cũng sẽ thấy cuộc đời mình trong đó.

Chuyện tình yêu cảm động đến cuộc sống hôn nhân của cặp đôi Ae Sun - Gwan Sik đều được các diễn viên lột tả một cách chân thật. Xem phim, tôi khóc cùng nhân vật, cười cùng nhân vật. Cô gái Ae Sun có nghị lực mạnh mẽ, tuy phải chịu nhiều nỗi đau, mồ côi cha mẹ nhưng chưa bao giờ bỏ cuộc. Cậu bé Gwan Sik hiền lành, "không biết nói dối" nhưng luôn dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho người mình yêu.

Xem đến đoạn phim Gwan Sik bảo vợ hãy "lật bàn đi, mọi chuyện cứ để anh lo" mà tôi òa lên khóc nức nở. Câu nói đã chạm đến trái tim đầy tổn thương của tôi.

Sau khi cưới, Ae Sun phải làm dâu nhà chồng và bị mẹ chồng, bà nội chồng đối xử rất khắt khe. Cô bị rắc đậu đỏ mỗi ngày, phải quỳ lạy tượng Phật mỗi ngày để cầu con trai... Dù mệt mỏi đến đêm khuya, cô vẫn luôn tỏ ra vui vẻ để chồng yên tâm. Cho đến khi con gái bé nhỏ bị ép phải trở thành hải nữ, cô mới vùng dậy để bảo vệ con.

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng  - Ảnh 1.

Và Gwan Sik đã luôn đồng hành cùng vợ mình. Anh sẵn sàng tiếp thêm động lực để vợ mạnh mẽ hơn. Anh luôn nắm tay cô mọi lúc, mọi nơi. Anh tuyên bố cưới cô về để làm vợ chứ không phải làm "nô" trong nhà. Ngay cả hành động quay mình dứt khoát ngồi ăn cùng mâm với vợ và con gái của anh cũng khiến trái tim tôi rung động. Một người chồng quốc dân.

Tôi coi phim và khóc đến sưng mắt vì các nhân vật. Chồng tôi thấy vợ vừa nấu ăn vừa xem phim thì bĩu môi, chê bai. Anh ấy đi vào bếp, tiện chân đá luôn rổ rau cùng lời than phiền. Tôi chẳng nói chẳng rằng vì đã quá chán ngán.

Tối qua, tôi lại xem phim. Cảnh Gwan Sik chăm sóc vợ bầu khiến tôi rớm nước mắt. Tôi bảo nhìn chồng người ta bắt ham, nhìn chồng mình thật "ngán ngẩm". Quay nhìn chồng, anh kéo chăn trùm kín mặt. Miệng vẫn thốt một câu: "Muốn chồng tốt thì lên phim mà kiếm. Vớ va vớ vẩn".

Tôi thở dài. 10 năm trước, tôi ương bướng cãi cha mẹ, quyết tâm lấy anh làm chồng. Một người đàn ông lười biếng, không có chí tiến thủ, suốt ngày chỉ ước được trúng số, giàu to... mà không muốn lao động. 10 năm, tôi là người gánh kinh tế chính trong nhà. Nhưng việc chăm sóc con, dọn dẹp, chồng tôi cũng không động tay vào. Anh còn nhậu nhẹt, mắng mỏ con cái, nói năng nặng lời với vợ. Nhiều lúc chán quá, tôi chỉ muốn ly hôn mà thương con nhỏ nên thôi.

Giờ xem phim, tôi lại càng hối hận. Biết thế trước đây đã nghe lời ba mẹ thì giờ cuộc đời tôi đâu khổ đến vậy?

Bài cùng chuyên mục