Hành lý nặng – cảm giác nặng đầu
Chuyến đi Côn Đảo 5 ngày cách đây 3 năm là “lần vỡ lòng” của tôi trong chuyện đóng đồ. Tôi mang:
- 6 bộ đồ (chỉ mặc 3),
- 3 đôi giày (mặc đúng 1),
- 1 combo dưỡng da (bỏ giữa chừng vì lười),
- Cả gối cổ, chăn mỏng cá nhân…
Kết quả:
- Xách mệt từ sân bay đến xe trung chuyển,
- Trả thêm tiền cho hành lý ký gửi,
- Vẫn quên… sạc điện thoại.
Tôi bắt đầu loại bỏ, và mỗi chuyến sau là một lần tinh gọn hơn.

Giờ tôi chỉ mang đúng 8 món – nhẹ người mà vẫn đủ đầy
1. 3 bộ quần áo có thể phối chéo
Tôi chọn 2 áo – 1 váy – 1 quần – tất cả có thể kết hợp linh hoạt. Ưu tiên vải thô, vải lanh, màu trung tính. Đi 5 ngày mà gọn như đi 2, không ai biết – vì phối đồ khéo.
2. Một đôi giày “quốc dân”
Không còn mang giày cao gót hay sneaker dày. Tôi chỉ chọn một đôi sandal hoặc giày thể thao nhẹ – phù hợp cả đi bộ, cà phê hay dạo phố. Giày đã đi quen, không đau chân.
3. Bộ đồ ngủ – nhẹ – gấp gọn – mặc cả ở phòng và ban công
Có lần tôi từng “tận dụng đồ mặc ở nhà làm đồ ngủ”, và không thấy thoải mái. Giờ tôi chọn một bộ cotton mềm – nhẹ chưa tới 200g – nhưng cho tôi cảm giác thật sự thư giãn buổi tối.
4. Túi zip đựng mỹ phẩm mini
Không cần full bộ skincare. Tôi giữ lại 3 món: kem chống nắng, dưỡng ẩm, rửa mặt – tất cả dạng chiết dưới 50ml, đựng trong túi zip riêng. Nhỏ, rõ, sạch, không tràn.
5. Khăn mỏng cotton
Dùng làm khăn choàng, chống lạnh, che nắng, lót ghế – món đồ “đa nhiệm” mà tôi luôn mang. Trải nghiệm tuổi 40+ không còn là váy áo cầu kỳ – mà là sự thoải mái đúng lúc.
6. Túi đeo nhỏ đựng giấy tờ – điện thoại
Tôi không mang túi to hay balo nữa. Túi đeo chéo nhỏ giúp tôi đựng đúng những thứ cần – và rảnh tay suốt hành trình. Vừa an toàn, vừa đỡ mỏi vai.
7. Bộ sạc + tai nghe + củ sạc dự phòng
Chỉ cần đủ dùng. Tôi gom vào 1 túi riêng, sắp theo thói quen dùng hằng ngày. Không mang 2 loại dây, 2 cục sạc như trước nữa.
8. Một cuốn sổ nhỏ + bút
Không phải để viết văn. Chỉ để ghi lịch trình, mã vé, chi tiêu, những món quà sẽ mua. Tôi nhận ra: việc viết tay giúp mình tập trung và cảm nhận chuyến đi sâu sắc hơn.

Vì sao ít đồ lại khiến tôi thấy đủ đầy hơn?
- Tôi không còn mệt vì xách nặng
- Tôi không tốn thời gian mỗi sáng để chọn đồ
- Tôi không bị chi phối bởi suy nghĩ “mình có quên gì không?”
- Và quan trọng nhất: Tôi kiểm soát được hành trình của chính mình
12kg là nỗi lo – 8 món là sự chọn lọc
Tôi từng đóng đồ theo kiểu “cái gì cũng mang một ít”. Giờ, tôi chỉ mang đúng những gì sẽ dùng, không dư, không thiếu. Càng đi nhiều, tôi càng tin: Chuyến đi không cần hoành tráng – chỉ cần nhẹ gánh và rõ ràng.
Bài cùng chuyên mục
Vị khách lạ lẻn vào phòng lúc 3 giờ sáng, đang lúi húi làm một việc thì gia chủ thức giấc "bắt tại trận": 3 giây đối mặt khiến tất cả đứng hình!
Đoạn clip ghi lại cảnh tên trộm liều lĩnh đột nhập vào nhà dân lúc rạng sáng ở phố Trương Định (Hà Nội), bị gia chủ phát hiện và truy đuổi gây xôn xao. Sự việc khiến nhiều người lo lắng, nhắc nhở nhau cảnh giác và chú ý khóa cửa cẩn thận.
Bộ đồ chơi 80 triệu khiến hội bỉm sữa trên mạng "khẩu chiến": Không hiểu sao lại chi số tiền lớn thế chỉ để mua thú vui cho con?
Hội chị em trên mạng đang tranh cãi rầm rộ chủ đề này.
Tôi từng mang vali 12kg mà không dùng đến nửa – giờ tôi chỉ giữ đúng 8 món, đi du lịch nhẹ tênh mà chẳng thiếu gì
Tôi từng nghĩ “mang nhiều cho yên tâm”, nhét đủ thứ vào vali 12kg. Nhưng đi rồi mới biết – gần một nửa trong đó không được đụng đến. Sau nhiều chuyến đi và không ít lần mệt mỏi vì “vác nặng mà vẫn thiếu cái cần”, giờ tôi chỉ giữ lại 8 món – đủ dùng, đủ gọn, và cực kỳ giải phóng đầu óc.
Sống tối giản để thoát nghèo: 5 thói quen chi tiêu khiến bạn mãi chẳng dư dả – nếu có, hãy bỏ ngay từ hôm nay!
Nhiều người không nghèo vì thiếu cơ hội hay năng lực, mà vì mang theo những "thói quen nghèo khó" trong cách sống, chi tiêu và tư duy. Dưới đây là 5 thói quen phổ biến khiến bạn mãi xoay vòng trong cảnh túng thiếu – và cách để thay đổi từ hôm nay.
Chân dung doanh nhân Hồ Nhân: Cựu CEO Nanogen và những đóng góp cho ngành y tế Việt Nam
Doanh nhân Hồ Nhân, người đứng sau vaccine Nanocovax và là con rể gia tộc Sơn Kim, vừa qua đời đột ngột.
Tôi từng tiêu tiền để khỏa lấp cảm giác trống rỗng – nhưng khi thay đổi tư duy chi tiêu, tôi kiểm soát được tài chính, tiết kiệm đều mỗi tháng và sống có kế hoạch hơn hẳn
Có những giai đoạn trong đời tôi tiêu tiền không phải vì thiếu đồ, mà vì thiếu… kiểm soát. Mỗi lần thấy mệt, buồn, hoặc cảm thấy “mình xứng đáng”, tôi lại đặt vài món từ sàn TMĐT, mua thêm món đồ ăn, tự nhủ “thưởng cho bản thân một chút cũng đâu có sao”.