Hứa Vĩ Văn là nam diễn viên vô cùng quen thuộc đối với khán giả xem phim Việt. Bắt đầu sự nghiệp bằng những vai diễn trong phim truyền hình, Hứa Vĩ Văn dần xây dựng tên tuổi thông qua các bộ phim như Cây huê xà, Công ty thời trang, Nhật ký Vàng Anh, Lời thú nhận của Eva, Váy hồng tầng 24… Với nhan sắc thư sinh, lãng tử cùng diễn xuất có chiều sâu, Hứa Vĩ Văn còn thành công ở mảng điện ảnh. Các vai diễn trong phim Chuyện tình Sài Gòn, Giao lộ định mệnh, Âm mưu giày gót nhọn, Chàng trai năm ấy, Em là bà nội của anh, Nghề siêu dễ hay Em và Trịnh… đã góp phần tạo nên sự nghiệp diễn xuất đồ sộ của Hứa Vĩ Văn.

Vào năm 2023, Hứa Vĩ Văn tái xuất màn ảnh rộng với Đất rừng phương Nam trong vai Thầy giáo Bảy. Tuy nhiên sau đó, danh sách phim nối dài của Hứa Vĩ Văn dường như chững lại. Nam diễn viên đã có khoảng 2 năm tạm gác những lời mời đóng phim.
Bước sang năm 2025, Hứa Vĩ Văn đã có sự trở lại mạnh mẽ với điện ảnh, mở đầu bằng vai diễn bác sĩ Lê trong phim Mưa đỏ - tác phẩm tạo nên "cơn địa chấn" tại rạp phim Việt trong suốt tháng 9 vừa qua. Ngay sau đó, Hứa Vĩ Văn lại tiếp tục đem đến cho khán giả một vai diễn mới, đó là nhà báo An trong phim kinh dị Đồi hành xác: Tà thuyết đen trở lại.
Trong khoảng thời gian bận rộn với các hoạt động quảng bá phim, cũng như thực hiện những dự án mới, Hứa Vĩ Văn đã có dịp chia sẻ nhiều hơn về sự nghiệp, cuộc sống và cả kế hoạch trong tương lai của anh.
Phim Mưa đỏ đã giúp tôi lấy lại được niềm tin với nghề
Anh có thể chia sẻ về thời điểm quay phim Mưa đỏ và phim Đồi hành xác: Tà thuyết đen trở lại được không?
Sau khi quay xong Mưa đỏ thì tôi có tham gia một series phim Hàn Quốc. Quay xong phim Hàn Quốc thì tôi mới bắt đầu quay Đồi hành xác. Sau khi quay Đồi hành xác xong thì tôi còn quay thêm một bộ phim của Điện ảnh Công an nhân dân nữa là phim Tận Hiến. Nói chung cũng liên tục, các bộ phim đều có khoảng thời gian quay riêng, không trùng nhau.

Vì sao sau phim Mưa đỏ, anh lại chọn Đồi hành xác, một bộ phim thuộc thể loại khác hẳn như vậy?
Thực ra sau Mưa đỏ thì tôi có tham gia một phim kinh dị của Hàn Quốc. Phim đó giờ đang chiếu rồi, đang chiếu ở Hàn Quốc thì thông tin không có về Việt Nam. Sau phim này cũng là phim kinh dị. Tôi thấy 2 bộ phim cùng một thể loại, cũng hay hay, mà tôi thì chưa tham gia phim kinh dị bao giờ, cũng chưa được đóng những vai thực sự là kinh dị.
Bản thân đạo diễn Lương Đình Dũng đã liên hệ với tôi 3 năm trước rồi. Và trong vòng 3 năm đó thì anh cũng hay gọi điện, bảo là sắp tới Văn tham gia cùng với anh nhé. Anh ấy hay liên lạc, hay nói chuyện, thì mình cũng cảm ơn anh ấy vậy thôi. Nhưng mà anh cứ giữ liên lạc vậy đó. Mình thấy anh ấy cũng nhẫn nại thì sau đó đợt năm ngoái, khi Hứa Vĩ Văn ra Hà Nội để làm giám khảo Liên hoan phim Quốc tế Hà Nội, anh Dũng có hẹn gặp ra nói chuyện về dự án Đồi hành xác. Lúc đó anh Dũng rất là kiên trì, thì mình cũng vô tư thôi. Mình cũng đang có hứng thú với nghề nghiệp. Mình cũng bắt đầu có nhiều cái "mood" để làm diễn viên. Cái năng lượng làm diễn viên của mình cũng khá là nhiều.
Khi đọc kịch bản thì tôi thấy cũng vừa phải, mà thứ 2 nữa là được đi du lịch Thanh Hóa, Ninh Bình rất là đẹp, đâm ra thấy cũng không có gì khó nên tôi tham gia, để được làm nghề, tôi thấy cũng thoải mái.

Nói về thời lượng của các vai diễn, những nhân vật gần đây của anh hầu hết đều thuộc tuyến phụ, lên hình ít, anh có cảm thấy chạnh lòng với điều này không?
Không, không chạnh lòng đâu. Thực ra những vai đó toàn là những vai hay thôi. Những cái vai đó đặc biệt, chứ là vai phụ bình thường thì chắc là tôi không nhận đâu. Với lại, tôi còn từ chối cả vai chính mà, huống chi là vai phụ.
Vấn đề ở đây là nếu người trong nghề họ sẽ biết. Tôi còn sẵn sàng không đóng những vai chính, mà chỉ xuất hiện trong những vai nhỏ thôi. Đối với tôi, làm nghề diễn viên mình không có vai chính hay vai phụ. Nó chỉ là không có vai thừa thôi. Với thứ 2 nữa là mình phải có cảm xúc, mình phải có hứng thú. Bây giờ giao cho mình vai chính mà mình không hứng thú thì mình cũng không làm. Có những cái nó là duyên số.
Sau phim điện ảnh Đất rừng phương Nam vào năm 2023, anh đã có 2 năm xuất hiện rất ít trên truyền thông. Theo anh, đối với một diễn viên thì khoảng thời gian ở ẩn 2 năm đó có phải là dài không?
Tôi không ở ẩn, mà tại vì tôi không có hứng thú để làm việc. Tôi có chia sẻ với người trong nghề, tất cả những người trong nghề biết mà, tôi không có hứng thú làm nghề. Tại vì sau sự cố Đất rừng phương Nam, tôi bị mất năng lượng. Đối với một người diễn viên, cái năng lượng họ dồn vào một dự án rất là nhiều, dồn công sức vào rất là nhiều và cái niềm hy vọng rất là lớn.
Trong những đợt đi giao lưu phim Mưa đỏ, thì tôi có nói tới 3 cái khai quật. Trong 3 khai quật đó thì cái đầu tiên là "niềm tin". Chính phim Mưa đỏ đã cho tôi niềm tin để quay về với nghề. Nếu như không có Mưa đỏ thì tôi sẽ không có niềm tin.

Đối với tôi, nghề diễn viên thiêng liêng lắm. Nó là điều đặc biệt với tôi, chứ không phải là mình đi làm để kiếm sống. Còn nếu mà tôi chấp nhận cái gì cũng làm thì chắc là tôi sẽ tham gia rất nhiều.
Tôi rất là khó để mà lựa chọn kịch bản. Vì sao mà đến tận 2 năm tôi mới bắt đầu tham gia Mưa đỏ? Bởi vì, tôi không còn năng lượng để làm nữa. Mỗi ngày đi làm diễn viên, bạn phải bắt đầu chuẩn bị rồi tới phim trường diễn xuất, học thoại, rồi bỏ công bỏ sức bỏ thời gian ra. Bạn không còn hứng thú nữa, bạn phải có động lực. Bạn thấy nản, những niềm tin ở bạn không còn nữa. Niềm tin ở đây là niềm tin về nghề nghiệp, niềm tin là không biết khi nào có một cái dự án hay, không biết khi nào mình mới được cống hiến đúng nghĩa, khi nào mình mới có cái cảm xúc với nghề, với vai diễn của mình.
Sau Đất rừng phương Nam xong đến Mưa đỏ, thà tôi chỉ tham gia 2 phim, 2 vai diễn nhỏ nhưng mà mọi thứ rất đặc biệt, thầy Bảy trong Đất rừng phương Nam cho đến bác sĩ Lê của Mưa đỏ, là những điều rất đặc biệt, không đơn giản đâu, mọi người trong nghề đều biết mà.
Vậy trong 2 năm tĩnh lặng ấy, anh đã làm những gì?
Tôi vẽ tranh và tôi mở nhà hàng. Tôi vẽ tranh để nuôi lại cảm xúc nghệ sĩ trong mình. Còn tôi mở nhà hàng để khám phá một không gian mới, một môi trường mới để không còn vướng bận. Tôi không còn vướng bận công việc diễn viên của mình. Bởi vì nếu tôi vướng bận, tôi sẽ bị lo ra. Bị lo ra rồi cứ suy nghĩ mãi về nó, không thể nào lựa chọn một cái gì đó phù hợp với mình.

Nhưng mà tôi vẫn có niềm tin. Tôi nói với tổ nghề trong thâm tâm mình, hãy cho con gặp một kịch bản phim, một vai diễn đặc biệt, đủ để con quay lại với nghề.
Nếu như trong hai năm này mà con không gặp được một kịch bản phim nào đó thì con bỏ nghề luôn. Và đến phút 89, đến phút thứ 89 trong một cái ngày đặc biệt đó, tôi cũng sinh hoạt bình thường thôi, thì nhà sản xuất Nguyễn Trí Viễn và đạo diễn Đặng Thái Huyền gọi điện cho lên gặp mặt.
Khi về đọc kịch bản Mưa đỏ một cái là, đến đoạn Tú hy sinh là tôi không chịu được nữa rồi. Tôi gọi điện ngay, tôi nói nhận lời, và tôi bắt đầu tập luyện để tham gia Mưa đỏ. Cái thôi thúc nó rất là lớn. Với một người diễn viên, cái "artist" trong người tôi nó rất là lớn. Không có dễ gì mà thôi thúc con người tôi đi làm nghề đâu, khó lắm.
Em rất tò mò, rằng một diễn viên lâu năm trong nghề như anh thì có còn luyện tập diễn xuất không?
Thực ra cái này nó là năng khiếu. Đâm ra không cần phải tập nhiều đâu. Nó nằm trong người của mình. Mình không có năng khiếu thì mình tập cũng vậy à. Một con chim họa mi là con chim họa mi thôi, con quạ là con quạ.

Trong phim Mưa đỏ và phim kinh dị Đồi hành xác, anh đều làm việc với các diễn viên kém mình rất nhiều tuổi, cảm nghĩ của anh thế nào khi làm việc với các diễn viên trẻ?
Trên phim, bạn có thể không thấy sự tương tác của tôi với các diễn viên trẻ nhưng thực ra, quá trình làm việc với nhau ở ngoài đời là rất nhiều. Tại vì thời gian chúng tôi tập luyện, thời gian huấn luyện và thời gian sinh hoạt là ở cùng nhau. Còn trên phim thì không có tương tác thôi, nó tùy theo kịch bản. Nhưng mà ngoài đời, trước khi trở thành diễn viên phim chiến tranh cách mạng thì chúng tôi phải là người lính trước đã. Tại vì nếu chúng tôi không huấn luyện, chúng tôi không trở thành người lính thì sẽ không thể nào làm diễn viên đóng phim Mưa đỏ được, đó là điều hiển nhiên.
Còn về lý do tôi thích làm việc với các diễn viên trẻ, thì thứ nhất là cái năng lượng tươi mới của các bạn, họ có một cái năng lượng rất là trong xanh. Và bản thân tôi, tôi lấy từ họ cái năng lượng tươi đẹp đó cho bản thân tôi, cho tâm hồn của tôi. Ngược lại họ sẽ lấy được cái gì của tôi? Họ lấy được sự yêu nghề, họ lấy được sự truyền cảm hứng, họ lấy được những cái chia sẻ.
Sau phim Mưa đỏ, thích nhất là chinh phục được khán giả gen Z
Có thể nói là sau phim Mưa đỏ, anh đã bước vào một giai đoạn mới trong sự nghiệp diễn viên rất là dài của mình. Vậy trong giai đoạn này, anh kỳ vọng điều gì?
Cái vấn đề ở đây là tôi không phải bước vào giai đoạn mới trong sự nghiệp của tôi, mà vấn đề ở đây là tôi chinh phục được một lượng khán giả mới trong cuộc đời mà tôi chưa bao giờ chinh phục được, đó là khán giả gen Z.
Lứa khán giả yêu thích tôi từ xưa đến giờ họ đã bước vào giai đoạn lớn tuổi, và họ đã không còn thể nào theo mình nữa. Họ có những vướng bận gia đình. Nhưng cái vấn đề ở đây là khán giả của Mưa đỏ là khán giả quốc dân. Mà trong khán giả quốc dân đó, thì chiếm đa phần là các bạn thế hệ trẻ, các bạn gen Z và sau Mưa đỏ thì tôi cảm thấy là tôi có lượng khán giả đó, và tôi cực kỳ yêu thích. Đây là sự đổi mới nhất trong cuộc đời, sự nghiệp của diễn viên Hứa Vĩ Văn.
Tôi đã từng chia sẻ rất nhiều, bạn biết tại sao tôi rất thích thế hệ gen Z không? Thứ nhất, họ là những người cực kỳ thông minh. Họ tiếp xúc với công nghệ mới. Họ được sống trong thời bình. Họ được tận hưởng mọi thứ và tri thức họ rất là cao. Những thế hệ tụi tôi từ xưa là không được tiệm cận với cái đó và đất nước chúng ta ở trong những giai đoạn khó khăn, chuyển mình thì thế hệ tụi tôi rất là thiệt thòi.
Các bạn trẻ họ không những thông minh, duyên dáng mà họ rất là nhanh nhạy, họ rất là cởi mở. Họ không có định kiến. Họ đón nhận một thế giới rất là hiện đại. Cái đó là cái mà tôi yêu thích nhất.
Bên cạnh việc chinh phục một lớp khán giả mới, anh có một vai diễn nào mà bản thân rất muốn đóng trong tương lai không?
Tôi đã từng chia sẻ rất là nhiều lần trong thời gian gần đây, và tôi hy vọng nha, sẵn giờ tôi mở lời luôn. Tôi muốn nói ở đây là văn hóa, lịch sử Việt Nam chúng ta rất đẹp. Tôi hy vọng là sau Mưa đỏ, tất cả nhà làm phim họ sẽ chú trọng làm những bộ phim về đề tài quê hương đất nước, về dân gian, về lịch sử Việt Nam.
Riêng tôi, bản thân tôi rất muốn trong tương lai, tôi được đóng một vai tình báo Việt Nam. Tại vì đây là một đề tài cực kỳ hấp dẫn. Và bản thân tôi, tôi nghĩ mình đang đủ đong đầy để thể thiện được những vai tình báo đó.

Là một người nghệ sĩ, tôi không sợ già đi
Bước qua tuổi 40, liệu anh có sợ mình già đi, sợ không còn đủ sức và ngoại hình để có được những vai diễn mà bản thân mong muốn không?
Nghệ sĩ họ không sợ già đâu. Điều người nghệ sĩ họ sợ nhất là họ không có tài năng. Nếu như bản thân người nghệ sĩ đó không đủ tài năng, không đủ sự trau dồi, không đủ kiến thức, không đủ cái bên trong, thì họ sẽ hụt hơi trên con đường mình đi.
Còn một khi bạn đã là một viên kim cương rồi, thì bạn mãi mãi là viên kim cương thôi, nó làm sao mất giá trị được. Kim cương bao nhiêu năm thì vẫn là kim cương. Cái giá trị của người nghệ sĩ là ở đó. Cho nên bạn thấy không, Dương Tử Quỳnh 60 tuổi vẫn cầm Oscar, chị Mỹ Linh vẫn tham gia Chị đẹp, vẫn nổi bật. Rất là nhiều người nghệ sĩ khác, họ đều đẹp ở từng lứa tuổi của họ hết. Quan trọng là bạn tỏa sáng lúc nào thôi.
Nói về chuyện tình cảm, ở độ tuổi U50, anh có ý định kết hôn không?
Bây giờ tôi chỉ có ý định là hãy để một nửa cuộc đời kia được bình lặng. Bây giờ là thời gian để yên ổn, để tôi dành năng lượng xem những tác phẩm hay. Để dành năng lượng ở những điều tích cực, để cống hiến cho Tổ quốc, quan trọng chúng ta là người có ích cho đất nước.
Vậy anh có thể chia sẻ thêm về kế hoạch trong tương lai của mình không?
Hiện tại, tôi đang mong chờ sẽ có những chiều hướng mới cho phim ảnh. Và tôi hy vọng là tôi sẽ có những vai diễn nó dày hơn, và nó sâu sắc hơn. Tại vì bản thân tôi là một diễn viên đi lội ngược dòng. Tôi không phải là diễn viên đi theo thương mại thị trường. Bởi vì, những gì tôi đã đạt được thì tôi đã làm rồi. Trong vòng 20 năm qua thì tôi đã cống hiến rất nhiều cho phim thương mại, công lao tôi cũng rất là lớn. Nhưng mà vẫn chưa có một món quà nào đó để tôi nhận lại từ những thành quả đó. Và tôi nghĩ, đã đến lúc tôi chờ điện ảnh trao cho tôi món quà đẹp để tôi có thể cống hiến được một vai diễn hay.
Xin cảm ơn diễn viên Hứa Vĩ Văn vì cuộc trò chuyện.
Bài cùng chuyên mục
Sức mạnh của phối đồ: Biến quần jeans đơn giản trở nên sang xịn mịn hơn gấp bội với 10 công thức
Thích mặc quần jeans, chị em không nên bỏ qua 10 cách mix đồ sau đây.
Cùng cảnh phụ nữ, tôi thấy Ly Kute cần được quyền “người cũ rồi không nên bị nhắc tên”
Ai cũng từng là người cũ của một ai đó, nhưng làm người lớn, chuyện cũ rồi nên được cất đi.
Trò chuyện với nam thần 7x Hứa Vĩ Văn: Chính phim Mưa đỏ đã cho tôi niềm tin để quay về với nghề, là nghệ sĩ thì không sợ già đi
Tính tới thời điểm hiện tại, Hứa Vĩ Văn đã đóng 2 phim ra rạp vào năm nay, từ đó biến 2025 trở thành năm vô cùng ý nghĩa đối với sự nghiệp của nam diễn viên.
Phương Oanh không can thiệp vào việc kinh doanh của Shark Bình
Phương Oanh từng chia sẻ quy tắc giữa cô và Shark Bình liên quan đến chuyện kinh doanh, đầu tư.
Phương Oanh có liên quan gì đến việc kinh doanh của Shark Bình?
Phương Oanh từng lên tiếng chia sẻ quy tắc tài chính, kinh doanh khi về chung nhà với Shark Bình.
Shark Bình có lỗi trong tình huống đánh pickleball hay không?
Netizen tranh cãi kịch liệt, đội của Shark Bình có lỗi hay không ở tình huống này?