Từ “không thể không mua” đến “sẵn sàng chờ đợi”: Khi bạn làm chủ tiêu dùng, cuộc sống sẽ nhẹ nhõm hơn

25/06/2025 00:02 (GMT+7)

Khi mua sắm trở thành cách xoa dịu cảm xúc

Từ “không thể không mua” đến “sẵn sàng chờ đợi”: Khi bạn làm chủ tiêu dùng, cuộc sống sẽ nhẹ nhõm hơn - Ảnh 1.

Tôi từng không thể rời tay khỏi các ứng dụng mua hàng. Rảnh là lướt. Thấy flash sale là thêm giỏ. Mỗi khi thấy mệt mỏi, tôi sẽ đặt một đơn hàng – không vì cần, mà vì muốn cảm thấy “tốt hơn”.

- Thời tiết thay đổi? Mua thêm áo mới.

- Đêm khuya cô đơn? Mua son mới.

- Ngày làm việc áp lực? Mua vài thứ để “tự thưởng”.

Thế nhưng, niềm vui chỉ kéo dài vài phút – sau đó là chồng hộp giao hàng không mở, quần áo chưa bóc mác, và tài khoản ngày càng cạn kiệt.

Tôi từng nghĩ: "Mua sắm giúp tôi cảm thấy kiểm soát được cuộc sống." Nhưng thực tế, tôi đang bị chi phối bởi chính những nhu cầu không thật. Cuộc sống vẫn lộn xộn, chỉ khác là… nhiều đồ hơn.

Học cách “chờ đợi” – bước đầu của tự do tài chính

Từ “không thể không mua” đến “sẵn sàng chờ đợi”: Khi bạn làm chủ tiêu dùng, cuộc sống sẽ nhẹ nhõm hơn - Ảnh 2.

Tôi không chọn “dọn sạch” mọi thứ. Tôi chọn làm chậm lại.

Tôi bắt đầu áp dụng 3 nguyên tắc nhỏ nhưng hiệu quả:

- Cho món đồ vào giỏ hàng – và để đó ít nhất 3 ngày.

- Không tích trữ nếu ở nhà vẫn còn dùng được.

- Tạo một danh sách những món “thích nhưng chưa chắc cần”, kiểm tra lại vào cuối tháng.

Kết quả rất rõ ràng: 

- 70% thứ tôi từng muốn mua, sau 3 ngày tôi không còn thấy cần nữa. 

- Tôi hiểu ra: thứ tôi thiếu không phải là món đồ – mà là định hướng sống rõ ràng và cảm giác an ổn.

Từ tiêu dùng bốc đồng đến tiêu dùng có chọn lọc

Tôi từng bị hấp dẫn bởi:

Từ “không thể không mua” đến “sẵn sàng chờ đợi”: Khi bạn làm chủ tiêu dùng, cuộc sống sẽ nhẹ nhõm hơn - Ảnh 3.

- “Giảm giá trong 2 giờ nữa”

- “Hàng sắp cháy kho”

- “Mua ngay kẻo lỡ”

- Và cả những lời mời gọi từ livestream, KOL, influencer…

Nhưng giờ tôi quan tâm hơn đến:

- Tủ lạnh còn gì để nấu ăn lành mạnh?

- Hôm nay tôi ngủ đủ chưa?

- Ngân sách tháng này có đúng kế hoạch?

- Tôi còn tiết kiệm được bao nhiêu?

Tôi không tiêu tiền chỉ vì cảm xúc – mà tiêu tiền vì lý do cụ thể. Và chính điều đó làm tôi thấy bản thân trưởng thành, tự chủ hơn rất nhiều.

Chi tiêu thay đổi khi tôi học cách chờ đợi

Dưới đây là bảng minh họa thói quen chi tiêu trước và sau khi tôi thay đổi:

Khoản mụcTrước thay đổiSau thay đổi
Mua sắm quần áo3.5 triệu/tháng1.2 triệu/tháng
Mỹ phẩm – Làm đẹp2.0 triệu1.0 triệu
Đồ uống – Tiêu dùng xã hội2.2 triệu0.8 triệu
Mua sắm bốc đồng1.8 triệu0.5 triệu
Tiết kiệm – Đầu tư0.5 triệu3.5 triệu

Tổng chi giảm, tiền tiết kiệm tăng – và cảm giác sống có kiểm soát cũng tăng theo.

Tự do bắt đầu từ sự bình tĩnh

Không mua gì cả không có nghĩa là sống kham khổ. Mà là: bạn không còn phải trả giá cho sự trống rỗng tạm thời.

Khi bạn có thể nói: "Tôi sẽ quyết định sau", tức là bạn đã bắt đầu kiểm soát được cuộc sống.

Khi bạn không còn mua để lấp đầy cảm xúc, bạn mới có không gian để nuôi dưỡng chính mình – bằng đọc sách, nấu ăn, trò chuyện, đi dạo…

Thế giới tiêu dùng rất ồn ào. Nhưng sự bình tĩnh là chiếc “bộ lọc” giúp bạn tìm ra điều thực sự phù hợp với mình.

Gợi ý dành cho bạn:

Nếu bạn cũng muốn thử “giảm ham muốn tiêu dùng”, hãy bắt đầu từ 3 điều:

Từ “không thể không mua” đến “sẵn sàng chờ đợi”: Khi bạn làm chủ tiêu dùng, cuộc sống sẽ nhẹ nhõm hơn - Ảnh 5.

Bạn có thể không cần sống tối giản, nhưng chắc chắn sẽ sống thoải mái hơn nếu biết chờ đợi, biết chọn đúng, và dừng lại kịp lúc.

Sự trì hoãn giúp tôi “giải độc” tiêu dùng và hiểu rõ điều mình thực sự cần

Trước đây, tôi luôn có cảm giác: nếu không mua ngay thì sẽ “lỡ cơ hội”. Nhưng dần dần, tôi học được rằng cơ hội thực sự không đến từ giá tốt, mà đến từ việc bạn có khả năng chọn đúng lúc – đúng nhu cầu – đúng năng lực chi trả.

Từ “không thể không mua” đến “sẵn sàng chờ đợi”: Khi bạn làm chủ tiêu dùng, cuộc sống sẽ nhẹ nhõm hơn - Ảnh 6.

Tôi áp dụng thêm một nguyên tắc: viết nhật ký tiêu dùng. Không cần dài dòng, chỉ cần mỗi lần muốn mua một món gì đó, tôi ghi lại:

- Món đồ đó là gì?

- Tôi định dùng nó vào việc gì?

- Tôi đang cảm thấy thế nào khi muốn mua nó? (Buồn, nhàm chán, căng thẳng, vui?)

- Sau 3 ngày, tôi còn muốn mua nó không?

Việc ghi chép giúp tôi nhìn ra quy luật: phần lớn những lần tôi muốn chi tiền là do cảm xúc bị chệch nhịp, chứ không phải vì nhu cầu thật sự.

Tôi từng tưởng mình cần mua để thấy vui. Nhưng khi tôi dừng lại, nhìn lại, và biết chờ đợi, tôi thấy mình giảm ham muốn, tăng kiểm soát – và sống có định hướng rõ ràng hơn.

Bài cùng chuyên mục